Sống bằng hoa hồng
TT - Đến ngày 1-4, đã có 24 phản hồi các thông tin về chuyện bác sĩ nhận hoa hồng kê đơn thuốc. Trong đó có nhiều ý kiến từ những người trong ngành y.
Biết cũng không làm được gì
Tôi ra trường đến nay đã 15 năm, chưa nhiều lắm so với các đồng nghiệp nhưng cũng đủ để chiêm nghiệm về câu “sấm” truyền: “Nhất thế y, tam thế suy”. Chỉ ba năm sau khi ra trường vào làm việc ở TP.HCM, tôi đã nhận thấy việc đạo đức đi xuống của nhiều bác sĩ trong quá trình điều trị, trong đó có sự nở rộ của các công ty dược chi hoa hồng cho bác sĩ để được kê toa và tiêu thụ ưu tiên sản phẩm của mình!
Việc làm hết sức tự nhiên và cả hai bên đều nghĩ: “Chẳng có ai biết, mà biết cũng không làm được gì mình”. Một số bạn bè của tôi đã và đang là trình dược viên cho các công ty dược cũng thường xuyên tự hào về cách làm của họ trong các buổi nhậu với bạn bè. Rồi họ dần chỉ cho nhau các chiêu thức hay hơn, kín đáo hơn của các công ty khác.
Hiện nhiều thầy thuốc đang mới “tập làm bác sĩ” (ra trường khoảng năm năm) ở các tỉnh, quận vẫn tự hào: “Anh mà theo khoa sản hiện nay là hốt bạc, sao không làm? Tụi em làm khoa nội, ngoại tiền lương ở bệnh viện chỉ để nhậu một, hai bữa cho vui, còn sống chủ yếu bằng tiền hoa hồng của các công ty dược”. Hằng ngày điện thoại thường réo rắt những cuộc gọi đến từ các công ty dược và những lời hứa hẹn sau cùng là: “Thôi để tháng sau anh cố gắng kê thêm cho”, hay: “Ê! Xem lại thử, nhích lên chút xíu thì dễ làm ăn hơn đó”!
BS MINH (bsminh@...)
Bán đất, bán nhà mua thuốc
Cách đây 4-5 năm, mẹ tôi từ miền Tây lên TP.HCM khám bệnh và được bác sĩ chẩn đoán bị viêm gan C. Tôi đã lên Internet tìm hiểu và biết được bác sĩ (BS) điều trị cho mẹ tôi rất nổi tiếng trong lĩnh vực này. Mẹ tôi trị ở đó khoảng ba năm thì hết bệnh. Tiền thuốc rất nhiều. Mỗi đơn thuốc khoảng 18 triệu đồng. Mỗi tuần chích một ống thuốc, bốn ống hơn 16 triệu, cộng thêm thuốc viên uống kèm là gần 18 triệu đồng. BS đó kê toa và hướng dẫn mẹ tôi mua thuốc ở nhà thuốc gần bệnh viện. Thật ra thuốc này là do chồng BS đó mang lại. Vì mỗi lần hết thuốc thì nhà thuốc gọi điện thoại, tôi và mẹ tôi ngồi chờ, khoảng 15 phút thì chồng BS mang thuốc lại. Rất đông người mua thuốc loại này ở nhà thuốc đó.
Hầu hết bệnh nhân đều ở tỉnh lên. Trong ba năm đó, tôi thường ngồi chờ và nghe các bệnh nhân, gia đình họ nói chuyện với nhau. Đa số mọi người đều bán đất, bán nhà mới đủ tiền mua thuốc. Có người có con cháu ở nước ngoài nhưng lo cũng không nổi, phải bán nhà mới có tiền trị bệnh. Có nhiều người chỉ mua một ít thuốc, đợi khi có tiền mới lên tiếp. Tôi nhớ có lần có một bác kia là nông dân. Không đủ tiền mua thuốc, bác “ngây thơ” xin mua thiếu 1/4 toa, hứa lần sau lên sẽ trả. Chị bán thuốc (là chủ nhà thuốc) im lặng, tỏ vẻ thông cảm, nhưng chồng chị ta rất khó chịu, cười khinh và đuổi khéo bác kia ra.
Tôi không biết trong bao nhiêu năm trong nghề, người BS đó có biết được những chuyện như tôi vừa kể hay không. Hay cũng biết nhưng vì số tiền hoa hồng khổng lồ mà quên đi đạo đức và lương tâm của người thầy thuốc.
NGUYỄN T. (thanguyen@...)
Toa thuốc gấp 4 lần giá trị thực Tôi từng làm cho một công ty dược, công ty tôi chuyên cung cấp implant khớp háng và khớp gối cũng như nhiều loại đinh, nẹp, ốc vít khác. Trong nghề này để một bộ implant tới được bệnh nhân, thường thì bệnh nhân phải chi số tiền gấp 4 lần giá trị thực của bộ implant đó. Trong đó khoảng 30-50% là chi cho bác sĩ trực tiếp đứng mổ, phần còn lại chi cho những người liên quan như trưởng khoa, giám đốc bệnh viện, tất nhiên dưới nhiều hình thức khác nhau. Còn bác sĩ trực tiếp đứng mổ thì chi bằng tiền tươi. Có khi vừa rút găng ra là đưa tiền liền. Gặp bệnh nhân giàu có thì không sao, nhưng bệnh nhân nghèo thì thấy thật xót xa. Thiết nghĩ cần phải có cách nào làm giảm bớt tệ nạn này để các bệnh nhân nghèo đỡ vất vả phần nào. hoangninh@... |
Nguồn: http://tuoitre.vn/Ban-doc-viet/371440/Song-bang-hoa-hong.html