Tuyên ngôn của ngành y:
"Thầy thuốc chữa bệnh chứ không chữa được mệnh"
"Thầy thuốc chữa bệnh chứ không chữa được mệnh"
*
* *
- Ông Xuân Tưởng ! ông đã hoàn toàn khỏi bệnh. Hôm nay ông có thể ra viện.
Thấy bệnh nhân sụt sùi, bác sĩ hỏi tiếp:
- Sao, sắp phải xa bệnh viện, ông có điều gì buồn chăng ?
Bệnh nhân: - Có gì mà vui cơ chứ. Năm ngoái tôi vẫn còn là Maradona, thế mà bây giờ tôi chỉ còn là ông Xuân Tưởng.
*
* *
- Thưa bác sĩ, tôi nghe nói bệnh viện ta chữa bệnh rất giỏi: 100 bệnh nhân vào điều trị thì có tới 99 người được chữa khỏi. Đây quả là thành tựu kỳ diệu. Nhưng điều tôi băn khoăn là tại sao vẫn còn 1 bệnh nhân không thể khỏi bệnh ? Vì y học chưa phát triển đủ mạnh, vì thiếu thốn thuốc và trang thiết bị, hay vì lý do gì khác ?
- Không, bác sĩ quả quyết, ở đây chúng tôi có đủ mọi thứ cần thiết.
- Thế thì vì sao bệnh nhân này không thể khỏi bệnh ?
- Vì nó điên quá.
- Điên quá là thế nào, thưa bác sĩ ?
- Lúc nào nó cũng tưởng nó là Napoleon.
- Nặng thế ư ?
- Anh không biết à ? Làm sao nó có thể là Napoleon cơ chứ. Napoleon là tôi đây.
*
* *
- Này ! Lên được đến đây rồi thì vào nhanh lên.
- Con vẫn bực mình, chưa vào được.
- Chết rồi, được lên thiên đàng, còn bực mình chuyện gì ?
- Con lên đến tận đây rồi mà tay bác sĩ vẫn còn đang vòi tiền người nhà con.
No comments:
Post a Comment